Bài này tớ viết 3 năm trước, giờ đã 18 năm đồng hành cùng các gia đình dạy con, tớ vẫn thấy chính xác. Các bố mẹ thì nghĩ sao?
1. Quan niệm “Trẻ em còn bé”.
Vô vàn các cha mẹ nghĩ trẻ con còn bé nên cần phải bao dung, không nên oán trách trẻ. Oán thì không nhưng VÌ BÉ KHÔNG BIẾT THÌ PHẢI HỌC HỎI. Nếu không dạy dỗ gì cho con, không xử lý khi con vi phạm, khi con to xác (không phải là trưởng thành mà chỉ lớn cơ thể thôi) rồi lúc đó có làm gì cũng đã quá muộn.
2. Dạy con hưởng thụ quá nhiều.
Các cha mẹ thường nghĩ, nhà có khả năng, tội gì để con khổ. Vì thế, các bố mẹ thường cho con mọi thứ con muốn. Con gái tớ vẫn nói câu: Điều kiện tốt nhất để trưởng thành 1 con người là KHÔNG CÓ ĐIỀU KIỆN GÌ CẢ. Khi sống trong 1 hoàn cảnh buộc phải vươn lên, con người sẽ biết bứt phá, vươn xa. Còn khi mọi thứ đủ đầy, trẻ sẽ không thể có động lực phấn đấu. Lũ trẻ sống quá sung sướng, sẽ không cảm thấy cần phải làm gì. Tớ biết có nhiều gia đình rất khá giả, cho con đủ thứ và nó đã phá phách, gây chuyện thay cho việc phấn đấu, rèn luyện.
Con tớ ở Úc cũng kể, các bạn nào bố mẹ cho nhiều tiền nhất cũng là các bạn lười học, hay trốn và phá phách nhất.
3. Quan niệm “Không được phạt trẻ, phải dỗ dành”.
Pháp luật có quy định phạt những trường hợp vi phạm, nếu trẻ không được học về hình phạt, trẻ làm sao có ý thức kỷ luật và cao hơn là ý thức pháp luật.
Trẻ chỉ thích thì làm, không thích thì thôi thì càng ngày sẽ càng phá phách, gây chuyện thay vì học hành và vui chơi trong khuôn khổ cho phép. Hình phạt không gây ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của trẻ thì rất nên sử dụng mà.
5. Không làm gương.
Các bố mẹ có để ý thấy bọn trẻ hiện nay nói trống không và tục tĩu rất nhiều không. Điều này cũng vì hiện giờ số người lớn nói tục cũng đông như quân Nguyên. Mọi người chửi bậy khắp nơi, từ trên mạng đến ra ngoài đời. Từ trong nhà ra đến ngõ. Tớ nghe thấy lũ trẻ tiểu học chửi tục khá nhiều và trong đó rất nhiều bạn nữ đấy các bố mẹ nhé.
Thường thì bọn trẻ sẽ học theo bố mẹ mình, nếu bố mẹ mình nghiêm túc, nói năng lịch sự, lễ phép, các con cũng có xu hướng như vậy dù có thể vài lúc trong đời, các con nói bậy nhưng không nhiều.
Cũng như thế, con của bố nào hay tè bậy thì cũng thích tè bậy, bố mẹ hung hăng chửi bới, đánh người thì con cũng có xu hướng như vậy, bố mẹ vượt đèn đỏ thì con sớm muộn cũng vượt theo.
6. Nói mà không làm.
Dọa cho nó sợ – một phong cách dạy con hết sức quen thuộc của các cha mẹ. Điều này làm cho trẻ nhờn, trẻ chẳng sợ những lời dọa nạt đó nếu con được nghe đến lần thứ 3 mà không thấy thực hiện. Vì thế, nói ít thôi bố mẹ ạ, hành động: nói là làm, 1 là 1, 2 là 2.
7. Luôn đi theo giải quyết hậu quả cho con.
Các cha mẹ thường nghĩ “Con dại thì cái mang”, nó làm thì mình chịu. Hic, chẳng bao giờ phải chịu hậu quả thì sao con biết mà lo rút kinh nghiệm. Cho con chịu hậu quả từng việc nhỏ sẽ khiến con biết giới hạn của mọi việc mà tránh gây ra những hậu quả lớn hơn.
8. Nói quá nhiều.
Một điều hết sức kỳ lạ là các bố mẹ cho rằng: CẦN PHẢI NÓI CHO NÓ HIỂU. Hic, trẻ nhỏ thường hạn chế trong việc nghe hiểu dù đó là tiếng mẹ đẻ. Lớn lên, các con cũng không kém đến mức KHÔNG THỂ HIỂU NẾU KHÔNG ĐƯỢC BỐ MẸ NÓI, các con luôn có khả năng cảm nhận rất tốt mọi thứ.
Điều các con học hỏi là từ HÀNH ĐỘNG CỦA CHA MẸ chứ không từ lời nói. Cha mẹ càng nói nhiều, càng không dạy được con. Vì thế, thay vì nói, hãy hành động.
9. Con xin gì cho nấy.
Lòng tham con người là vô đáy, các bố mẹ à. Nếu con đòi là có thì các con sẽ đòi suốt và sẽ đến lúc cha mẹ không đáp ứng nổi. Đến lúc đó con ăn vạ và hành hạ bố mẹ thôi.
10. Làm hộ con mọi việc.
Các cha mẹ hay nghĩ việc này mình làm nhanh mà. Nó làm bừa, bẩn, dọn dẹp thêm khổ. Vì thế, các mẹ bỏ lỡ cơ hội dạy con kỹ năng sống. Con sẽ không linh hoạt, khéo léo và có nhiều khả năng phát triển tính ích kỉ.
11. Quan niệm con cần bố mẹ giảng bài nhắc bài.
Các bố mẹ luôn nói, ở lớp cô có quá nhiều học sinh, không thể nào bao quát hết được. Vậy nên bố mẹ phải giảng cho con. Từ đó con sinh tính ỉ lại, không tự giác, lười suy nghĩ.
Sau này lớn lên, con cũng lười làm, ỉ lại, hay đổ lỗi.
….
18 năm làm tư vấn giáo dục gia đình, tớ rút ra được nhiêu đó lý do các bố mẹ thất bại trong giáo dục con.