KHI CHA MẸ YÊU CẦU QUÁ CAO!
Trong quá trình tư vấn cho các bố mẹ cách giáo dục con trong gia đình, tớ thỉnh thoảng bắt gặp những đứa trẻ ngoan, dễ thương nhưng không thực sự nhận được sự hài lòng từ phía cha mẹ.
Các con cố gắng nhiều lắm, tự giác, tự chủ và rất hiểu chuyện. Nhưng đổi lại, tớ lại không nhận thấy nét tự hào từ những người làm cha làm mẹ.
Thậm chí khi tớ khen các con, các mẹ còn nói:
– Bác động viên con quá rồi!
Những lúc ấy, cảm giác của tớ là thương con vô cùng. Bởi vì tớ biết:
– Con cố gắng vì mong đợi sự ghi nhận của bố mẹ. Giữ mình để luôn hiểu chuyện không phải là việc đơn giản. Con phải nỗ lực và ý chí mới làm được việc này.
– Khi đối diện với cha mẹ, chứng kiến ánh nhìn không hài lòng của cha, của mẹ dù đã nỗ lực rất nhiều, chắc chắn các con sẽ thấy rất tủi thân và tổn thương.
– Chính sự không hài lòng của cha mẹ sẽ kéo dãn khoảng cách giữa con và cha mẹ. Con cô đơn trong chính ngôi nhà của mình dù không hề đáng bị như vậy.
– Nếu cố mãi, cố mãi mà các con chỉ nhận được những lời phê phán, chắc chắn con sẽ dần dần nhụt chí, khó chịu. Có thể đến lúc nào đó, con sẽ phá banh ra, làm trái lại hoàn toàn những gì con đã nỗ lực. Đến lúc đó, giống như 1 trái tim đã nổ tung, sẽ chẳng có phương cách gì để cứu chữa.
…
Các mẹ ạ, ai cũng sẽ có ưu điểm và nhược điểm. Chính nét không vui, không hài lòng của mẹ khi đánh giá con sẽ phá hủy tất cả dù mẹ có luôn thực lòng mong mỏi con tiến bộ. Vậy nên, tớ xin các mẹ.
Hãy yêu đứa con mình sinh ra chứ đừng yêu đứa con hoàn hảo mà mình mong mỏi có được.
Bởi vì, các con xứng đáng được yêu thương!